Gºi NgÜ©i Bên ƒy...
Lê M¶ng Nguyên
Anh là ngÜ©i
trong ti‹u Çoàn b¶ Ƕi
Gác læng
HÒ chû tÎch Çã tØ lâu
Tôi v§i
anh tØ thuª m§i quen nhau
ñã tÜÖng
tri phøng th© chung lš tܪng
Tôi bi‰t anh
là ngÜ©i ÇÒng chí hܧng
V§i toàn
dân Ùc uÃt trܧc nhøc ô
Vùng ÇÙng
lên ki‰n thi‰t låi cÖ ÇÒ
ñä phá
h‰t nh»ng tÓi tæm tù ngøc
Cûa ch‰ Ƕ
tham tàn và áp bÙc
ñÜÖng
ngang nhiên gây thäm h†a núi sông
B¡t dân
ta nô lŒ dܧi c© hÒng
Dâng bi‹n ÇÃt
cho quân Tàu c¶ng sän
Tôi bi‰t anh
rÃt Çau lòng, cæm giÆn
Oán thù
quân bán nܧc, phän giÓng nòi
Tôi bi‰t anh
kÈ dÃn mình, can Çäm
Quy‰t m¶t lòng
tranh ÇÃu cho tÜÖng lai !
Thì vŠ Çây
! V§i ÇÒng bào thân m‰n
Trong tinh thÀn,
trong chû nghïa QuÓc Gia
Cûa toàn
dân nhÜ sóng gió häi hà
NhÜ vÛ bão,
chuy‹n rung hÒn non nܧc
Ta ÇÙng
lên nÓi låi cÀu ô thܧc
ChÓng quan quyŠn
Çäng trÎ quá gian ngoan
Xây ViŒt Nam
trong tin tܪng tráng cÜ©ng
Vào ch‰ Ƕ
T¿ Do, nŠn Dân Chû
ñ‹ d¿ng
låi sÖn hà, không lÜ«ng l¿
Ta hy sinh cho nhân
loåi Hòa Bình
Cho Ngày Mai
chan chÙa ánh bình minh
Dân nܧc
månh trong tình thÜÖng bÃt diŒt !
Lê M¶ng Nguyên (Paris)
Nh»ng Cánh Hoa Lòng:
Vài l©i
quê
THAY LžI T¿a
Båch Vân
Bi‰t mình ch£ng
ÇÜ®c b¢ng ai
Nên Çâu
có dám khoe tài tranh khôn
ChÌ mong níu
låi mãnh hÒn
CuÓn trôi
theo ánh hoàng hôn bên tr©i
ñoái
thÜÖng phÆn båc bao ngÜ©i
BuÒn trông
mÃy kÈ khóc cÜ©i hÜ vinh
ñói no
cÛng ki‰p phù sinh
L©i quê
giäi tÕ chút tình cÓ hÜÖng
Båch Vân H.T. B.
H†a NGUYÊN VAN:
Tr©i tây
nhÆn ÇÜ®c thÜ ai,
HÜÖng quê
g®i hÙng, sÙc tài nào khôn.
Nh»ng mong gºi
låi chút hÒn,
NÜÖng mây,
d¿a ánh hoàng hôn cuÓi tr©i.
Phù vân,
lãng ki‰p trao ngÜ©i,
Phiêu du ÇÃt
khách, trÆn cÜ©i hÜ vinh.
Båch Vân,
gºi t§i thÜ sinh,
Câu thÖ
thanh nhã, nghiã tình tha hÜÖng.
Toàn Phong NGUY•N XUÂN VINH
Michigan, U.S.A.
Thæng
Long Hoài C°
Bà HuyŒn Thanh Quan
Tåo hóa
gây chi cu¶c hí trÜ©ng
ñ‰n nay thÃm thoát mÃy tin sÜÖng.
LÓi xÜa
xe ng¿a hÒn thu thäo,
NŠn cÛ lâu Çài bóng tÎch dÜÖng.
ñá vÅn trÖ gan cùng tu‰ nguyŒt,
Nܧc còn cau m¥t v§i tang thÜÖng.
Ngàn næm gÜÖng cÛ soi kim c°,
Cänh ÇÃy ngÜ©i Çây luÓng
Çoån trÜ©ng
English version: NGUYEN CAO HACH
ON THE RUINS OF THANG LONG
Everything changes,
everything passes,
So do the precarious
human masses.
By laws of physical
world or Nature's vagaries
Whatever was born will
return to ashes.
Where are the rich
strutting in the capital's arteries?
The deserted streets
covered with weeds and termitaries
Are as gloomy, sad
and awe-inspiring
As, in the dark night,
the ghosts of ruined palaces.
Boulders and other
pebbles are the only things
To subsist through
numerous autumns and springs
Small waves run on
the surface of lakes
As though angry with
continual downswings.
When, studying our
long history, the author undertakes
To determine why and
how Fate often makes
So frequent and painful
up-and-downs
It's obvious that,
of universal sufferings, everybody partakes.
Mùa
Xuân khªi nghiã!
Võ Phong Vân & NguyÍn Bá Long
Chung sÙc toàn
dân d¿ng låi c©,
"Hi‰n ChÜÖng dân chû" (1) phøc quyŠn ta
QuÓc dân khªi nghiã, "Hô hào" dÆy!
"B¡c B¶" (2) rÖi Çài, "loån bi‰n"(3)
qua!
Nam Häi cuÒng sôi trang Á Sº (4)
Hà ñô thét v†ng khúc DÜÖng
Ca (5)
Mai vŠ hoa th¡m
trên cành bi‰c
Chung ti‰ng cÜ©i vang kh¡p m†i nhà.
(1)
TÙc Hi‰n ChÜÖng 2000
(2) B¡c
B¶ Phû, trung tâm quyŠn l¿c cûa ch‰ Ƕ
CSVN
(3) "Lš
thuy‰t loån bi‰n vŠ s¿ søp ǰ cûa
C¶ng Hòa XHCNVN" do TS
NguyÍn
Bá Long biên soån
(4) Bi‹n
Nam Häi n°i sóng vì Trung C¶ng bành
trܧng mà CSVN Çành
hi‰n ÇÃt
dâng bi‹n cho chúng Ç‹ ÇÜ®c bäo
h¶.
(5) Thû
DDô Hà N¶i vang v†ng khúc ca Nam DÜÖng
lÆt nhào ch‰ Ƕ